Tuesday, June 4, 2019

Với trẻ em, mọi Chuyện nhỏ đều là Chuyện lớn.

Ở độ tuổi thần tiên, trẻ chưa biết nhiều về thế giới nên chưa biết đùa. Mọi chuyện nhỏ đều là chuyện lớn vì vậy tuyệt đối không bao giờ đem nỗi sợ của trẻ ra làm trò đùa. Điều đó có thể gây hậu họa mà người lớn không bao giờ lường trước được.
Những câu đùa ác ý như là: Dọa cắt chim, Dọa bán, Dọa chú công an bắt, Dọa cho đi tiêm, Dọa chuột, Dọa ma ....


Những điều này chẳng hay ho chút nào, nó khiến trẻ em sợ hãi. Khi sợ hãi trở thành nỗi ám ảnh thì não sản sinh ra rất nhiều chất Cortisol làm trẻ chậm phát triển hoặc có những nỗi sợ vô hình không giải thích được như: sợ bóng tối, sợ Công an, sợ Bác sỹ... thậm chí mới đây báo đưa tin vụ việc chị đã ném em khỏi ban công khi bị hàng xóm trêu là "sẽ bị cho ra rìa".

Muốn con làm điều gì đó xin hãy thuyết phục con bằng những lý lẽ thỏa đáng. Để con hiểu chuyện và tự quyết định hành động. Việc dọa nạt sẽ mang lại kết quả nhanh nhưng không khiến con hiểu đúng NGUYÊN NHÂN - KẾT QUẢ  của sự việc.

Ví dụ: băng mọi cách phải giúp con hiểu được:
Nguyên nhân ăn chậm - kết quả nhịn Đói vì hết giờ ăn
Nguyên nhân không ăn rau - bị táo bón
Nguyên nhân không đánh răng - sâu răng...

Chứ không phải là:
Nguyên nhân ăn chậm - kết quả ăn roi ?!(thưởng tiền, kẹo, mẹ bưng cơm chạy theo...)
Không ăn rau xanh - kết quả bị ông Ba bị bắt?!
Không đánh răng- kết quả không yêu?! ...

Đúng là dọa nạt thì con sợ nên làm theo rất nhanh. Nhưng sau khi đọc một cuốn sách có nói rằng bản chất sự doạt nạt, trêu đùa đó chính là những bạo lực bằng tinh thần. Nó còn dã man hơn là bạo lực về thể xác. Ở tuổi nhỏ, trẻ học bằng tiềm thức hơn là ý thức. Từ đó trở đi, tôi không bao giờ dám dọa con bất cứ  điều gì. Tôi không muốn con có một nỗi sợ vô hình, một khiếm khuyết trong tiềm thức.

Với trẻ nhỏ mọi chuyện nhỏ đều là chuyện lớn, việc khích lệ và cho phép trẻ được ra quyết định từ khi còn lên 3 sẽ rất tốt. Điều này giúp chúng được chịu trách nhiệm cho những hậu quả nho nhỏ do chúng gây ra khi quyết định sai lầm. Từ đó mà biết cân nhắc đúng sai trước khi hành động.
Khi tự mình nói ra quyết định thì chúng sẽ cam kết với bản thân thực hiện chúng hơn là bị ép buộc

Đây là cách người phương Tây đến tuổi 18 phải tự đưa ra quyết định lớn cho cuộc đời mình.
Việc tập luyện giúp trẻ phương tây tăng sác xuất số lần ra quyết định đúng đắn.

Luôn ghi nhớ, Bố/mẹ chỉ có thể đồng hành, cuộc đời này con vẫn phải tự bước đi. Chuyện nhỏ - Chuyện lớn, Bố/mẹ cần tin vào chính những đứa trẻ ... để bớt can thiệp, Hãy "đứng dẹp sang một bên" cho đứa trẻ phát triển. (cuốn Tự thú của một bà mẹ lười )

Nhật ký Teddy 5/6/2019
------------------------------------------------
Bài viết liên quan:



0 comments:

Post a Comment

 

Đăng ký nhận bài chia sẻ

Liên hệ

Email us: linhkt2012@gmail.com

Hình ảnh